Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Cải cách TCB?

TRÍCH ĐOẠN BÀI NÓI MẠNH CỦA TẬP CẬN BÌNH TẠI HỘI NGHỊ PHÁT TRIỂN CẢI CÁCH MỚI ĐÂY
(Đang được lưu truyền trên mạng, độ tin cậy khá cao)

http://boxun.com/news/gb/china/2014/01/201401170156.shtml#.Utj53_t021s

Chúng ta không phải là không cải cách, mà là phải cải cách thực sự, thực sự làm cho quần chúng hài lòng, để có thể giải phóng và nâng cao thêm một bước cuộc cải cách sức sản xuất. Còn cái gọi là cải cách trong những năm gần đây thì sao? Lại đã trói buộc sức sản xuất, mô hình phát triển kinh tế dị dạng, nguy cơ môi trường chồng chất, đã ở vào bước đường cùng.
Chênh lệch giàu nghèo ngày càng lớn. Đây không phải là vấn đề về năng lực lao động, mà là do chế độ không công bằng về cơ hội và quyền lợi, phân phối tạo nên. Chúng ta luôn nói phải trao quyền cho xã hội, phải giải phóng sức sản xuất, thực hiện sự phát triển bền vững và ổn định xã hội dài lâu, song làm đâu có nổi, bởi bàn tay đen của một vài nhóm lợi ích trong Đảng đã xòe ra quá rộng. Miếng thịt mà hổ đã ngoạm vào mồm rồi có chịu nhả ra không? Chỉ còn cách phải đả hổ thôi.
Nếu chỉ dựa vào công cụ chuyên chính để đàn áp, không cho quần chúng nhân dân phát ngôn, thì chẳng phải là đã làm cho Đảng chúng ta với quần chúng nhân dân trở thành đối lập sao? Cho nên, gần đây chúng ta mới nêu phải cùng nhau làm giàu, vậy cùng nhau làm giàu sao đây? Trước tiên cần thực hiện bình đẳng cơ hội, công chính tư pháp, công bằng xã hội. Mà tất cả những điều này đều phải cần đến các chính sách cải cách và bảo đảm pháp chế tương quan.
Chúng ta nói đến Giấc mộng Trung Quốc, đầu tiên phải để cho dân chúng cả nước đều được sống tôn nghiêm, song sự phân cực trong xã hội hiện nay ngày càng nghiêm trọng, những người vô quyền vô thế dưới đáy sao có thể sống tôn nghiêm nổi? Cứ để như thế này, xã hội sẽ biến chất, và nhất định sẽ nảy sinh vấn đề lớn, sẽ đại loạn. Những điều ấy tới vào lúc nào, đâu có thể xoay chuyển được bởi ý chí của một số người nào đó.
Hiện nay, một vài nhóm lợi ích và bộ phận quyền lực trong Đảng đang ngăn trở việc soạn thảo, cho ra mắt và thực hiện các chính sách cải cách và qui định pháp luật. Hiện đã hình thành một bộ phận người đầu tư xong rồi dùng mánh khóe mà giàu lên, nhưng lại vẫn muốn cản trở không cho nhiều người khác làm giàu theo. Bằng quyền lực trong tay và nguồn tài nguyên chung, họ đã tước đoạt không gian phát triển của nhiều người khác.
Không có cái kiểu quan chức và quyền lực lại thao túng quyền nói năng cải cách, cải cách là do Trung ương Đảng chúng ta lãnh đạo, là sự nghiệp phát triển xã hội có nhân dân cả nước tham dự. Cải cách thế nào cũng phải để cho dân chúng phát biểu ý kiến, thậm chí cần để cho quần chúng nhân dân cả nước định đoạt!
Xem ra, muốn cải cách thì cần phải cải cách trước hết những "nhà cải cách" này! Phải thay đổi não trạng họ trước, nếu không được, thì thay luôn vị trí của họ!
Hiện có một số người đã coi ngọn cờ cải cách là miếng da hổ, không để cho quần chúng nhân dân được nói và bình luận. Tôi thấy có người đã giương ngọn cờ cải cách để chống lại cải cách.
Tuyệt đại bộ phận những người thuộc tả phái, hữu phái đều là những công dân yêu nước thực lòng. Họ cao thượng hơn, vĩ đại hơn loại nhân dân giương ngọn cờ cải cách để tham nhũng tước đoạt, giương ngọn cờ của Đảng và chính phủ để uy hiếp dân lành, những quần chúng nhân dân này mới là chủ thể và nguồn năng lượng dương để thúc đẩy phát triển xã hội.
Chẳng lẽ chúng ta lại giấu bệnh không chữa sao? Cần chi viện quần chúng nhân dân giúp cho một vài quan liêu đen trong Đảng soi mình vào gương, tắm táp cho sạch. Đảng kỉ quốc pháp của chúng ta cũng đang chuẩn bị động dao để trị bệnh cho họ. Những người suốt ngày chụp mũ, quất gậy vào quần chúng nhân dân hãy tự mình soi vào gương trước đi, để xem mình có phải là con yêu quái dài đuôi không.
Giải phóng quân và bộ đội vũ trang là hậu thuẫn vững chắc của chúng ta. Nếu một vài người còn lóa mắt vì lợi, tham lam vô đáy, không biết hối cải, thì theo tôi, dưới ngọn cờ của tư tưởng Mao Trạch Đông, quần chúng nhân dân phải hỏi tội họ, phải vận động họ. Về điểm này, tôi hoàn toàn đứng về phía quần chúng nhân dân.
Có những người bảo tôi nêu ra hai cái 30 năm đã đều không phủ định, là làm hai cái "phàm là", song sự thực thì sao, một số nhóm lợi ích trong Đảng đã trói buộc cải cách, đã biến cải cách thành chiêu bài của gia đình họ. Không để cho người khác nói, không để cho quần chúng nhân dân bình luận, vì thế theo tôi, cái gọi những "phái cải cách" này mới thực sự là làm cái "phàm là" mới.
Hiện giờ thì sao, một vài bộ phận quyền lực nào đó đã trở thành đại lão hổ khoác lên mình miếng da hổ cải cách, lại còn không cho ai sờ được vào mông mình. Vậy nên, chúng ta phải trợ giúp quần chúng nhân dân vạch miếng da hổ ấy ra, để xem những người này rút cuộc đang làm "cải cách" gì, là lừa hay ngựa, phải kéo toạc ra.
Quần chúng nhân dân nghi ngờ cải cách là liền chụp mũ, quất gậy vào người ta, nói người ta là muốn làm Đại cách mạng văn hóa, nói người ta là phản cách mạng, là thế lực thù địch. Dân chúng ngày càng bất mãn với cải cách chính là vì một con ruồi đã làm hỏng cả nồi canh, đã làm hỏng cả con đường cải cách. Những người này mưu đồ dùng vải thưa che mắt thánh, song trong lòng dân chúng cũng đều đã có một đòn cân, một chiếc gương soi.
Không phải Trung ương Đảng chúng ta không nhận thức ra vấn đề, không phải chúng ta không có phương án tốt, mà là không có cách gì thực hiện nổi, thực hiện không được, không sờ được vào mông hổ của một số người, một bộ phận quyền lực.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét